5 năm đầu đời, giai đoạn then chốt cho não bộ khỏe mạnh
Tới 90% bộ não của trẻ đã phát triển ở độ tuổi lên 5. Vì vậy, 5 năm đầu đời rất quan trọng đối với nền tảng nhận thức để trẻ có thể học tập và thành công trong suốt cuộc đời.1
5 năm đầu đời là cơ hội vàng để cha mẹ cung cấp cho con mình sự hỗ trợ dinh dưỡng tối ưu cho sự tăng trưởng và phát triển của trẻ.
Giai đoạn này còn được là cửa sổ dễ bị tổn thương nhất với tác hại của tiếp xúc với thuốc trừ sâu. Chúng có thể gây ra những tổn thương lâu dài và không thể phục hồi vì không giống như các cơ quan khác, não bộ không thể sửa chữa các tế bào bị tổn thương.2 Có tới 50% trường hợp tiếp xúc với thuốc trừ sâu trong đời xảy ra trong năm năm đầu đời.3
Ngay cả ở mức rất thấp, việc tiếp xúc với thuốc trừ sâu gây ngộ độc thần kinh trong giai đoạn quan trọng của sự phát triển não bộ có thể làm thay đổi cấu trúc não bộ và ảnh hưởng đến hoạt động của tuyến giáp, cơ quan đóng vai trò chính trong quá trình phát triển não bộ.4,5,6 Các nghiên cứu đã chỉ ra mối liên hệ giữa thuốc trừ sâu và rối loạn phổ tự kỷ, rối loạn thiếu chú ý, giảm thính lực, giảm thị lực, chậm phát triển tâm thần vận động và tâm thần, và suy giảm trí tuệ.7
Trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ dễ bị hóa chất làm tổn thương hơn người lớn do lượng thức ăn hấp thụ trên trọng lượng cơ thể cao, hệ thống phòng thủ chưa trưởng thành hoặc kém phát triển và các enzym kém phát triển của chúng chống lại các tác nhân gây căng thẳng hóa học như dư lượng thuốc trừ sâu được ăn vào từ thực phẩm thông thường.
Lựa chọn hữu cơ cho trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ là một trong những cách hiệu quả nhất để giảm nguy cơ tiếp xúc với thuốc trừ sâu từ thức ăn.
Thông tin khoa học HiPP
Tài liệu tham khảo
1. Center on the Developing Child, “Brain Architecture,” Harvard University, July 2, 2019. Available at: developingchild.harvard.edu/science/key-concepts/brainarchitecture/
2. Landrigan, P.J., L Claudio, SB Markowitz, et al. 1999. “Pesticides and inner city children: exposures, risks, and prevention.” Environmental Health Perspectives 107 (Suppl 3): 431-437.
3. National Research Council, National Academy of Sciences. 1993. Pesticides in the Diets of Infants and Children, National Academy Press, Washington, DC. 184-185.
4. Selevan, S.G., C.A. Kimmel and P. Mendola. “Identifying critical windows of exposure for children’s health.” Environ Health Perspect. June 2000 108(Suppl 3): 451–455. Seehttp://www. ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC1637810/.
5. Rauh, V. A., F. P. Perera, M. K. Horton, R. M. Whyatt,R.Bansal, X. Hao, et al. “Brain Anomalies in Children Exposed Prenatally to a Common Organophosphate Pesticide.” Proceedings of the National Academy of Sciences. May 2012 109 (20): 7871-6. See http://www.pnas.org/cgi/doi/10.1073/pnas.1203396109.
6. Horton, M.K., L.G. Kahn, F. Perera, D.B.Barr and V. Rauh. “Does the Home Environment and the Sex of the Child Modify the Adverse Effects of Prenatal Exposure to Chlorpyrifos on Child Working Memory?” Neurotoxicology and Teratology. July 2012. http://linkinghub.elsevier.com/retrieve/pii/S0892036212001389.
7. Duncan, D., J.L. Matson, J.W.Bamburg, K.E. Cherry and T. Buckley. “The relationship of self-injurious behavior and aggression to social skills in persons with severe and profound learning disability,” Research in Developmental Disabilities. Vol 20, Issue 6, Nov/Dec 1999: 441–448. Seehttp://dx.doi.org/10.1016/ S0891-4222(99)00024-4.